By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
February 27th, 2022
…
the country is under attack
.
it is what resides in your heart
oh angry young one
.
it is on your hot cheeks
a cover for your tears
.
it is a diamond
aiming at the bitterness of history
.
the vicious famines dictates history
the spineless genocides
.
the sun now out of sight
in the shadow of a moon over the fields
.
red in the West, redder in the East
head first like shoulder-fired missiles
.
the rise of an fuzzy orange moon
slowly turning into the yellows of fire
.
while the hills darkened
who won’t find their way home
.
the scent of the night, musky, damp
upon the precipice of brilliant light, gosh the beauty
.
the mesmerising women on the battlefield
you’ve idolised since you were a child
.
but who would have thought now it was your turn
there’s no bitterness that could possible bend
the barrel of a gun
.
Who will love you to the very end?
though I have to exhale
to the death of me the laughter
the portent lonely gunfire
.
your eyes are the source of joy
your heart is a flame
if they all completely abandoned you to return
to the unknown, the darkness and fear
then you alone will be the storm once more
raining burning petrol bombs
.
a flame is stronger
when you must walk alone
.
oh beautiful one, I adore you
let your submachine gun cry
.
let them in the end
pay for their sins
.
let be rid of these flame thieves
turn them into spectres
.
let be rid of this animal farm
from a world of humans
___
đất nước đang bị tấn công
.
điều đó nằm trong trái tim
hỡi bạn trẻ giận dữ của tôi
.
điều đó nằm trên gò má nóng bỏng của bạn
để che đi giọt nước mắt
.
điều đó như một viên kim cương
để ngón tay chỉ thẳng vào đắng cay lịch sử
.
lịch sử là những trận đói tàn ác
những cuộc diệt chủng hèn nhát
.
mặt trời đã khuất, và mặt trăng ló dạng
trên những cánh đồng
.
phía tây màu hồng, phía đông màu đỏ
họ lao đi như tên lửa vác vai
.
vầng trăng mờ màu da cam mọc lên
và từ từ đổi thành vàng vàng của lửa
.
trong khi những ngọn đồi tối sầm lại
ai đã quên lối về
.
mùi hương đêm, nồng nặc, ẩm ướt
trên bờ vực sáng ngời, hỡi sắc đẹp
.
những nữ chiến binh từng làm em mê say
từ khi em còn thơ dại
.
nhưng có bao giờ em dám chắc mình lại như bây giờ
không đắng cay nào có thể bẻ cong
nòng súng
.
ai yêu em đến tận cùng?
mặc dù tôi phải thở
tiếng cười của tôi cho đến chết
tiếng súng lẻ loi nhiệm mầu
.
đôi mắt em là niềm vui
trái tim em là ngọn lửa
nếu tất cả rời bỏ em và quay trở lại
con đường mù mịt và sợ hãi
thì một mình em có thể tạo ra một lần nữa
trận mưa bom xăng
.
ngọn lửa mạnh mẽ hơn
nếu linh hồn em phải đi một mình
.
người đẹp, tôi tôn thờ bạn
hãy để khẩu tiểu liên của bạn khóc
.
hãy để cho bọn chúng cuối cùng tự mình
xin chuộc lại tội lỗi
.
hãy để những kẻ trộm cắp của ngọn lửa
thành ma trơi
.
hãy để cho thế giới con người
không còn trại súc vật
One reply on “Lê Vĩnh Tài | AN EPIC ODE OF UKRAINE – 5/43 – the country is under attack”
Reblogged this on Ned Hamson's Second Line View of the News.
LikeLiked by 1 person