by Lê Vĩnh Tài, translation Nguyễn Thị Phương Trâm
child, you’ve only just returned do you concede
aching is the anxiousness in the eyes of children weeping the sadness of adults
a pink budding leaf
now awry
–
Thy hands holding the other
the long sighs the perpetual wandering
the perpetual caves
as a flock of K’tía flew
the Grứ(eagle of the Ede people) flew
the Phí also flew
through the rain and wind of an Y Phôn anthem
as though the line has been severed from the origin
but not all is lost
Thy gentle sweet tongue
by this tarry, wandering concludes in dreams
shattering into the pouring of smoke / tiring puh pêt
and
foggy
mist
–
the long sighing waves reddening the setting Sun
a sadness in the depths of eye sockets
the forest leaving us
as simple as a young girl leaving home for a lad who’s stolen a long
shiny sword
–
in fruitless struggles Jun Vill in the dark of night
between the tight crevices of M’Tha you couldn’t force a dream
Thee tightly wheezing
the mountain small fading into the distance
the path dissolving in a squint
reserved is thy young eyes
distant is thy ancient eyes
–
homeland o Thy journey never ceasing
wasteland tigers roaring gibbons calling
even the xà gạt turned feral
how be such distance be covered
though on the wings of loving Thee flying
Thy blood is nothing but light and clouds
–
homeland o thou of life and death wandering in the night
in dreams shan’t be at peace
tossing and turning on the packed dirt floor
by the wind with love Thou art sowing and seeding
Thou art erecting love once more like the reeds
with Thee welcome the warm rain breaking through the soil
–
after the aching cowardice
after the months and years passed by the polished black K’pan
the whole village shivering upon the gùi
the whole village, a child in a sling on a flat chest
sucking on its mother’s breast
doddering
bewildered on a feral slope
–
the budding red leaf soft in thy eyes
burning
shattering into warm rain overwhelming the horizon without a way
upon the water’s surface left, not a mark
the Cosmic mountains Sea lake a boat of light
like sunlight a blink in the night
caressing tenderly since
Thou art has given thanksgiving to many gods
adorned numerous charms
–
yet Thy journeys are likened to a saddle mouldering
As Thy lover underfoot abandons Thee
***
em mới về em có nhận ra không
thật đau đớn trong mắt trẻ chảy khắc khoải đau buồn người lớn
chiếc lá non màu đỏ
bây giờ đã nâu
–
bàn tay người nắm vào nhau
tiếng thở dài du cư biền biệt
biền biệt những hang động
như đàn chim K’tía bay đi
chim Grứ bay đi
chim Phí cũng bay đi
theo lời hát Y Phôn mưa gió
như cội nguồn không còn dây nối nữa
không phải đã mất đi tất cả
chiếc lưỡi dịu ngọt của người
nhưng cuộc du cư lê thê này làm giấc mơ
vỡ ra thác Khói / puh pêt mệt mỏi
và
khói
sương
–
tiếng thở dài sóng sượt mặt trời vừa lặn xuống bầu trời đỏ thắm lên
nỗi buồn sâu thêm trong hốc mắt
rừng bỏ chúng ta đi
đơn giản như cô gái bỏ nhà theo chàng trai cắp chiếc gươm dài
và sáng
–
đêm tối buôn Jun nhọc nhằn điều vô nghĩa
khoảng hẹp M’Tha không xoay xở cơn mơ
Người chật như hơi thở
ngọn núi mờ chấm nhỏ xa xăm
con đường tan trong nheo mắt
mắt người trẻ dè dặt
mắt người già xa xôi
–
quê hương ôi cuộc du cư không dứt
dải đất hoang cọp gầm vượn hú
chiếc xà gạt cũng trở nên hung dữ
cái khoảng cách bao giờ vượt được
dù Người bay bằng đôi cánh tình yêu
khi trong máu chỉ có mây và nắng
–
quê hương ôi Người lang thang những đêm sinh tử
cả trong mơ cũng chẳng an lành
trằn trọc nền đất cứng
Người gieo trỉa bằng tình yêu trước gió
Người dựng lại tình yêu như cỏ
đã cùng Người đón mưa ấm nhú lên
–
sau những đớn hèn
sau những tháng năm đi qua chiếc ghế K’pan đen bóng
cả buôn lắc lư trên một chiếc gùi
cả buôn làm đứa trẻ địu trên ngực lép
ngậm bầu vú mẹ
đi
mê man nghiêng ta luy hoang dại
–
chiếc lá non màu đỏ mềm trong mắt Người
nóng hổi
vỡ ra mưa ấm đầy bầu trời không lối đi
trên mặt nước không dấu vết
con thuyền ánh sáng Biển Hồ cao mênh mang núi
ánh mắt tắt trong đêm như ánh nắng
dịu dàng âu yếm vì sao
Người đã cúng nhiều thần đã làm nhiều lễ
đeo nhiều bùa thiêng
–
nhưng cuộc du cư như tấm yên nhàu nát
vì người tình Người cởi bỏ dưới chân