By Lê Vĩnh Tài, translation by Nguyễn Thị Phương Trâm
1.
a sad ballad
rubbed out in self-immolation
no one dared
weep
.
an orb of forsaken fire
flaring once in a night
a pile of human ashes
nothing at all
nothing left
no one
left
to feel the heat
.
the people that have not burnt
forever alive
1,4 million people
forever and ever
the fear
.
death is no debt
nor the reason
to be afraid
in the passing decades
Tibet
believed it’s a lion
resounding roaring crying
a void
inside 1,4 million teardrops
.
as clouds
the evil deeds
denser
higher
than
the Himalayas
_____
khúc bi ca
bị xóa nhòa trong những vụ tự thiêu
không ai dám
khóc
.
quả cầu lửa cô độc
từng lóe lên trong đêm
đám tro xương người
không có gì
không có gì còn lại
cũng không ai
còn
thấy nóng
.
những người không bị đốt cháy
sống mãi
thành 1,4 tỷ người
đời đời
biết sợ
.
chết, không phải món nợ
cũng không phải là lý do
để hoảng sợ
nên mấy mươi năm trôi qua
Tây Tạng
vẫn nghĩ mình là sư tử
gầm vang cho sự khóc ròng
trống rỗng
trong 1,4 tỷ giọt nước mắt
.
như mây
tội ác
đã dày
như cao
hơn dãy
Himalaya
4 replies on “Lê Vĩnh Tài | TIBET (1/10)”
You have a very strong way of expressing bottled up emotions. This is very powerful!
LikeLiked by 2 people
Thanks 🙂
LikeLiked by 1 person
Beautiful expressions 💝
LikeLiked by 1 person
Thank you. 🙂
LikeLiked by 1 person